Mất anh, em không hề hối tiếc …
Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016
Gửi
anh!
Mình
quen nhau cũng được một thời gian rồi anh nhỉ, nó không quá dài nhưng cũng đủ để
khiến ta hiểu nhau hơn. Ngày yêu anh con tim em non dại, mong manh và đầy mơ mộng,
những tháng ngày đó trở nên đầy màu hồng. Đứa con gái lần đầu tiên trong đời được
biết tới cảm giác thế nào là yêu, là mong nhớ, là đợi chờ, là hờn giỗi…
Anh
– Người luôn sẵn sàng đứng đợi em cả tiếng đồng hồ dưới mưa vì em hờn dỗi, người
luôn nói lời xin lỗi trước tiên dù rằng anh chẳng làm gì sai, người luôn dành bờ
vai cho em tựa vào mỗi khi em yếu đuối.
Anh
– Người luôn hứa với em rằng trên đời này anh chỉ yêu mình em, luôn hứa rằng sẽ
không bao giờ làm em buồn, làm em rơi nước mắt.
Và
anh.. cũng là người em yêu nhất, là người mà em luôn đặt niềm tin, đặt cả trái
tim mình nơi anh, là người mà em chọn là chú rể cho cuộc đời mình.
Mỗi
ngày trôi qua lại là một ngày anh tô vẽ thêm cho bức tranh tình yêu của đôi
mình đầy màu sắc, đầy sự bất ngờ và đầy
hạnh phúc.
Và
rồi có lẽ em – đứa con gái hồn nhiên, luôn tin tưởng vào những gì được anh tô vẽ
giờ đây đã trở nên mất niềm tin vào thứ gọi là tình yêu.
Ngày
anh đi cũng là ngày anh mang theo tất cả, anh lừa dối, anh thay đổi và rồi anh
bỏ rơi em. Tại sao con người ta cứ yêu nhau lại phải rời xa và làm đau nhau mà
không thể bên nhau và đem lại hạnh phúc cho nhau đến cuối cùng?. Tại sao lòng
người lại dễ thay đổi đến vậy? Chia tay là khó khăn, là dằn vặt, là đau khổ, vậy
cớ sao cứ phải gây ra cho nhau những nỗi đau đó.
Tình
yêu là thiên đường nhưng nó cũng chính là địa ngục, con người ta luôn phải chịu
đau khổ nơi địa ngục mới có thể với tới thiên đường. Trong tình yêu mấy ai có
thể chọn được cho mình con đường trải hoa hồng để bước đến thiên đường hạnh
phúc.
Em
tự hỏi rời xa em rồi anh sẽ tìm được thiên đường cho anh hay sẽ bước chân vào địa
ngục?
Ngày
anh bỏ rơi em em rất buồn, nhưng em không hề níu kéo vì em biết hết yêu rồi thì
có níu kéo cũng vô ích mà thôi, em tôn trọng quyết định của anh, chấp nhận để
anh bước ra khỏi cuộc đời em. Em không cho phép mình buồn lâu, không cho phép hối
hận và không cho phép mình rơi nước mắt vì anh, bởi em không cho phép mình yếu
đuối.
Em
sẽ không chúc anh hạnh phúc, sẽ không chúc anh tìm được một người tốt hơn em,
em sẽ không mong một điều gì cả vì với
em giờ đây hai ta sẽ trở thành xa lạ.
Em
vẫn sẽ mỉm cười, vẫn sẽ thật vui như chính em trước đây và sẽ khóa chặt những
ký ức về anh. Tạm biệt anh…
La
Hương
All comments [ 0 ]
Your comments